Thursday, December 8, 2016

CHIA XA

Trời thu trong trẻo giữa ban trưa
Bỗng kéo tầng mây xám mịt mù
Tiễn bước người đi trong vội vã
Gió đưa lất phất giọt mưa thu

Lần cuối ngày mai cách biệt rồi
Đường đời muôn nẻo biết nơi đâu
Chẳng kịp chào nhau một lời cuối
Một người cố ý bước chân mau

Đành thế từ đây chẳng gặp người
Chút buồn chút nhớ chút đơn côi
Mưa hay nước mắt nghe nghẹn đắng
Lệ ướt mi rồi lên khóe môi

Những buổi ban đầu sao nhung nhớ
Người thầm giúp đỡ thấy vui sao
Quan tâm lo lắng bao ngày tháng
Tình cảm trong lòng bỗng dâng cao

Nhưng chẳng dài lâu hết mất rồi
Ngại ngùng lời lẽ né đôi câu
Ngờ đâu khoảng cách thêm dài quá
Tự trách mình thôi trách ai đâu

Chẳng phải vì do quá ghét người
Mà thành lơ đễnh có đôi khi
Bối rối bồi hồi tim loạn nhịp
Chẳng thể cùng người nói câu chi

Có lẽ trời thương làm giông bão
Chẳng kịp câu chào đỡ vấn vương
Chia ly mấy kẻ vui mà bước
Nghẹn ngào sao dám nói câu thương.
MTL

THÀNH PHỐ MƯA

Thành phố buồn mưa giăng kín lối
Như xóa nhòa những nỗi nhớ mong
Có hay không yêu thương quá đỗi
Nước mưa hay là lệ đẫm môi

Có khi nào tình vừa chớm nở
Bỗng tan thành giấc mộng thoáng qua
Khép yêu thương như chưa từng mở
Thôi đợi chờ một chút tình phai

Sẽ thôi mưa thôi còn giông bão
Nắng sẽ về sưởi ấm trần gian
Người với ta còn trong mờ ảo
Chẳng biết khi nào rõ trắng đen

Chút hững hờ bỗng thành xưa cũ
Biết trách người hay phải trách ta
Trách cả hai chưa yêu thương đủ
Để chút hững hờ chia cách sao?

Thôi đừng trách đừng lưu tâm đến
Cũng xin đừng nhắc nhớ thêm đau
Để buồn đau xa bờ rời bến
Để yên bình tìm đến nơi đây.
MTL

Thursday, November 24, 2016

XA MÙA HOA SỮA

Hoa sữa thơm nồng trong gió bay
Thoáng buồn giấc mộng chút tàn phai
Gió đưa thoang thoảng hương ngày ấy
Khắc khoải ưu hoài ai có hay

Xa cách từ đây giữa cuộc đời
Mấy mùa hoa nở thấy quen hơi
Xa xa thấp thoáng hoa màu trắng
Nức nở nồng nàn hoa rớt rơi

Hoa sữa giờ đây nở làm gì
Một người ở lại một người đi
Có nghe trong gió lời ai hỏi
Chút tình nho nhỏ có đôi khi?

Nghe tiếng lòng ai gõ nhịp nhàng
Từng hàng hoa sữa gió miên man
Hoa rơi mấy độ ai còn nhớ
Góc đường lặng lẽ ngắm người sang

Hoa sữa xa rồi theo gió bay
Còn ai tiếc nuối níu đôi tay
Chia ly chẳng kịp câu chào hỏi
Có gặp chăng là duyên số thay?

Hoa nở sau này hãy nhớ tôi
Dù cho xa cách đã lâu rồi
Nơi đâu có gặp loài hoa ấy
Thương nhớ về người một chút thôi
MTL

DƯỚI BÓNG TÀ DƯƠNG

Nắng nhẹ lên cho trời xanh mây trắng
Gió mơn man lay động nhánh thông già
Kẻ lữ hành buồn cất bước ngang qua
Cho kẽ lá rung lên vì lay động

Ta đứng đây giữa đất trời quá rộng
Nắng ươm vàng soi bóng nước lung linh
Phía xa xa con nước chảy yên bình
Thuyền ai đó đậu bên bờ sông vắng

Chiều hoàng hôn ánh mặt trời vừa tắt nắng
Có nghe chăng hơi thở của đất trời
Bóng tà dương ngã rạp dưới chân người
Dòng sông lặng soi bóng hình người lữ khách

Từng giọt sầu trong lòng rơi tí tách
Thấy tâm hồn xao động một chiều thu
Bầu trời in đáy mắt kẻ lãng du
Hồn lặng ngắt chìm sâu vào hồi ức...
MTL